Có lẽ nào đã sắp chia tay
Màu hoa đỏ cháy bùng lên nỗi nhớ
Nhặt cánh hoa ép vào trang vở
Anh mới tin : Mùa- chia -biệt- đến -rồi!
Em trở về quê mẹ xa xôi...
Sao không chép cho anh dòng lưu bút?
Cánh diều giấy giữa trời cao xanh vút
Nhớ nao lòng sắc áo em xưa!
Mùa hạ về nhòa nhạt cơn mưa
Tiếng ve thể như tơ trắng muốt
Sân trường vắng đâu rồi nhịp guốc
Mắt em tròn văn vắt một màu trời?...
Anh bùi ngùi khẽ gọi : Hè ơi!
LẢNH LÓT TIẾNG VE
Ai đánh rơi tiếng ve vào tuổi học trò
Để sáng nay bỗng cồn lên xao xác
Con tàu đi qua chia đôi khúc nhạc
Tuổi học trò như dĩ vãng vượt qua
Tuỏi học trò là đen láy hạt na
Lúc lỉu ngăn bàn những ô mai, sấu chát
Là mực lấm tay vẫn gào lên bài hát
Về một người thầy kính cận trán hói cao
Day dứt tiếng ve thức dậy một vì sao
Góp nhặt đầy tay em kết thành kỷ niệm
Dãy phố học trò ai là người tìm kiếm
Vụn vỡ thủy tinh nào trong lảnh lót tiếng ve .
CHÚT DỰ CẢM THÁNG TƯ
Tháng tư nắng đỏ cành bông giấy
Lớp học mơ cái gió đổi mùa
Phượng mới trấy đôi búp non tơ biếc
Bản tin trường:Em đã học thi chưa ?
Trời buổi chiều đôi tiếng sấm gọi mưa
Cái oi bức vào một bên trang sách
Thèm dạo chơi nhưng lại e... mẹ trách
Một chút lo xen với một chút buồn!
Mai thi rồi,mai lại ra trường
Hoa giấy rụng, em đi rồi ai quét?
Cái lá thuộc bài không còn ai hái... ép
Cổng trường trưa, ai sẽ đợi, sẽ chờ ?
Gởi chút lòng theo nắng vào thơ
Mai mưa ướt chùm bông giấy đỏ
Cành phượng sẽ tung hoa và mở ngỏ
Mùa thi về bao kỷ niệm không quên .
NGHE CÔ GIẢNG KIỀU
Giờ học sáng nay Cô giảng truyện Kiều
Cô đã khóc và chúng em đã khóc
CÔ nghẹn ngào đọc trong tiếng nức
Đất trời cây cỏ rưng rưng ...
Ôi nỗi đau xưa của thi nhân
Nay lại bỗng tái hồi trong mỗi giờ lên lớp
Mỗi lời thơ như dao ngầm cắt ruột
Tố Như ơi chúng tôi khóc về người!
Một cánh bèo trôi nổi chơi vơi
Qua cuộc bể dâu mấy lần tan nát
Tiếng ai khóc tiếng ai than chua chát
Vẫn vô tình ...ôi đêm tối bất lương
Ai ném Kiều xuống vực thẳm đau thương ?
Ai xé thân Kiều tả tơi trăm mảnh?
Xã hội đồng tiền chà lên nhân phẩm
Có phải đâu "muôn sự tại trời"!
Chúng em nghe thầy giảng từng lời
Nước mắt cứ chảy ràn lên má
Không gian im lặng quá !
Con chim rừng ngừng hót lắng tai nghe ...
Rồi mai đây chúng em sẽ mang đi
Có những trang Kiều của buổi sáng nay thầy lên lớp
Em giảng lại bằng bầu nhiệt huyết
Như chính mình đã cảm, đã say
Có thể nào quên buổi học sáng mai nay !
MÙA LY BIỆT
Ta sắp xa rồi tháng năm ơi
Con đường hoa phượng đỏ chân trời
Xa trường thuở ấy bao kỷ niệm
Dìu dắt chân ta bước vào đời
Đây mùa ly biệt cánh hoa rơi
Bình minh lấp loáng thoáng trùng khơi
Hoa rơi vai áo ai đấy nhỉ
Kỷ niệm trường xưa của một thời
Thế rồi từ đấy, rồi từ đây
Tuổi thơ từ giã mái trường này
Áo ai tím đỏ trong chiều lặng
Ngả bóng bên đường lẫn bóng cây
Từ giã từ đây bóng mái trường
Bóng hình ai đó bóng quê hương
Tuổi thơ áo trắng bay trong nắng
Bạn lại cùng ta tiếp bước đường!
VIẾT CHO NĂM CUỐI CẤP
Bước chân vào cuối cấp
Tự dưng lại thương nhau
Đôi khi thường bắt gặp
Những tia nhìn rất sâu
Chẳng bù cho ngày trước
Hơi tí là giận hờn
Năn nỉ hoài không được
Thế là nghỉ chơi luôn
Thôi, chẳng còn lâu nữa
Chúng mình sẽ chia tay
Đời mênh mông phía trước
Mỗi người một đường bay
Xin giữ hồng đôi má
Nuôi trong veo tiếng cười
Để mai không nuối tiếc
Những tháng ngày đẹp tươi ....