!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Con người có nhìu thứ muốn mà ko thể nào làm được, đó là thời gian, tuổi trẻ, tình yêu, ... Là 1 người sắp rời xa mái trường cấp 2 thì ước muốn của mình là thời gian đừng trôi nữa, nhưng làm sao mà được chứ. Mọi người cũng vậy nhỉ.
Khi đứng trước cánh cửa vào đời mỗi người đều có những lựa chọn khác nhau nhỉ. Có người sẽ hân hoan, náo nức với những ước mơ, dự định của mình; có người còn do dự, e dè, lo lắng, sợ sệt; lại có người bỏ chạy,trốn tránh, ko dám đối mặt.Đương nhiên, đâu ai muốn phải đối với khó khăn đâu nhỉ. Tương lai trứơc mặt khó khăn nguy hiểm hơn chúng ta nghĩ nhiều. Mình là kiểu người thứ 3 đấy, mình chẳng muốn bước ra khỏi cánh cổng trừơng học cấp 2 rồi phải đối mặt với đủ thứ khó khăn đâu. Có lẽ vì sống trong hạnh phúc wá lâu khiến mình trở nên yếu đuối và nhát gan wá rồi... Rồi mình bỗng nhận ra rằng, dù mình ko muốn thì thời gian vẫn trôi một cách tàn nhẫn, mình cũng chẳng thể làm gì để ngăn cản đc. Vậy thì đành phải đối mặt thôi.
Thời học sinh như tấm kính màu. Nó ko phải là 1 tấm kính tòan màu hồng, cũng chẳng hề xám xịt. Đời học sinh đôi khi có tranh cãi, có bất đồng, có mâu thuẫn, ganh ghét,... nhưng mỗi khi hỏi lại bạn nhớ những gì nhất nào, chắc chắn là những lúc chúng ta vui vẻ rồi. Những khỏanh khắc chúng ta sát cánh bên nhau, gạt bỏ những mâu thuẫn bình thường: thi đua học tập,đại hội thể thao...Chúng ta đâu nhận ra bản thân đã tạo ra nhiều kỉ niệm đến như vậy. Vì vậy trong mắt mình tấm kính này có sắc cầu vống lấp lánh. Khi nồng nhiệt, sôi nổi, nhịêt huyết, khi lại sâu sắc, trầm lắng, rồi lại có lúc nhẹ nhàng êm ái.. Khi 7 màu hợp lại sẽ tạo thành ÁNH SÁNG_ 1 thứ màu tuyệt đẹp, thiêng liêng. Trên con đường tương lai đầy tăm tối, nguy hiểm, vô vàn cánh cửa với những chông gai,có những cánh cửa dẫn đến hạnh phúc, thành công, nhưng lại có những cánh cửa dẫn đến vực thẳm, hố sâu,... ta cần ánh sáng để tìm thấy đường mình đi. Đây chính là ánh sáng mà ta cần, bởi vì thứ có thể vực ta đứng dậy khi vấp ngã, khi khó khăn chính là tình bạn, là những kí ức đẹp tận sâu trong lòng, nó cho ta thấy ta có gì trong tay, và ta đang tìm cái gì.Những lời chúc phúc, cầu nguyện mà chúng ta dành cho nhau như có phép lạ đấy, nó tạo ra nghị lực, sức mạnh, hi vọng cho ta trong bất kì hòan cảnh nào. Chính ta có thể ko ngờ rằng nó có thể đưa ta đi xa hơn ta nghĩ nữa.Ánh sáng ấy sẽ giúp ta nhận ra cánh cửa mình cần tìm 1 cách bất ngờ nhất.Học sinh chúng ta mạnh hơn bất cứ ai bởi vì chúng ta có "ánh sáng" tuyệt vời đó ở trong tim.
Mình mong rằng lớp chúng ta luôn gặp được những thành công mà chúng ta mong đợi, để 1 lúc nào đó, khi gặp lại nhau, ta có thể cười 1 cách hạnh phúc nhất.